Phò què :P1



Phò què

An Hoang Trung Tuong
Tùy-bút 2009-04-16 10:11:00

LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ

Lâu lắm mới gặp Chiến Binh, tại Hà Nội.

Ôm ghì Trung Tướng hôn chút chút chút ba phát, Chiến Binh bẩu, chời chời Trung Tướng anh nhớ mầy quá, dạo nầy chán xuống Đồ Sơn phò phạch hay sao đéo thấy qua anh con mẹ mầy.

Chiến Binh là bộ đội thời chinh phạt Căm Bốt, đóng mấy năm liền nơi cái huyện mẹ gì sát biên giới Lừa, một bận ngơi cuộc binh đao mò tìm gái Miên thế mẹ nầu trúng mìn lá cụt mẹ nửa cẳng, phải xài chân gỗ, dễ cả thế kỷ rồi.

Chiến Binh quê Hải Phòng, làm bẩu vệ một xí nghiệp quốc doanh cũng Hải Phòng, lương tám trăm ngàn tương đương 50 Mẽo, phụ cấp thương binh ba trăm hai chục ngàn tương đương 20 Mẽo, coi xe cho khách liên hệ công tác thêm đâu sáu bảy trăm ngàn tương đương 40 Mẽo, vài quả khác, tóm lại tổng thu nhập tháng của hắn vầu quãng non hai trẹo, tương đương 110 Mẽo, bằng hai cú chơi phò chính ủy của Trung Tướng (*).

Hai trẹo bạc của Chiến Binh chia đôi nạp vợ một nửa góp sức chăm lo Gia Đình Tế Bào Xã Hội đúng phương châm Thương Binh Tàn Không Phế trung ương đã chỉ đạo sâu sắc, nửa còn lại hắn nhét ví xài dần như mọi công dân Lừa ngoan hiền.

Bọn Hải Phòng luôn hào sảng kể cả với một trẹo một tháng. Chơi phò cùng Trung Tướng ngoài Đồ Sơn cứ ba lần thì Chiến Binh đòi giả xiền một lần. Nhìn hắn thảy hai tờ trăm ngàn tậu hai con phò Yên Bái chả khác mẹ đại gia Bờm Cung Quăng vứt nửa tỉ mua Rolex vàng bên Hồng Công, rất chi hào sảng (**).

Nên Trung Tướng yêu Chiến Binh phết. Xuống Hải Phòng ngoài trách nhiệm ra Đồ Sơn uýnh phò, Trung Tướng thường bắt Chiến Binh chở khắp chốn loăng quăng trên con xe 67 yên liền của hắn, thăm giang hồ, chăn buôn lậu, đá công an, đủ trò (***).

Chiến Binh bẩu, hai chục năm rùi anh mới lên Hà Nội đấy, mầy kiếm anh con phò Hà Nội Gốc, xinh xinh vầu nhế.

Trung Tướng biết gu Chiến Binh, phò cứ phải mặt thật xinh, da thật trắng, còn bướm đoi đít bẹn chả băn khoăn mẹ, khác hẳn Trung Tướng, ăn món điếu gì cũng phải ngon từ ruột.

Trung Tướng quen một con phò non xinh cực, tên Hoa Nhài.

Hoa Nhài gốc đâu chả rõ, chắc không phải Hà Nội, dưng xinh cực. Trán cao cẩm thạch, cằm nhọn hột xoài, mũi hếch mắt trong veo, tóc lửng lơ vòm liễu, chả con diễn viên người mẫu Hà Nội nầu xinh thế.

Dưng Hoa Nhài có một trò bựa Trung Tướng rất ghét, là khi ịch nó không chịu cửi truồng. Chơi Trung Tướng hai lần, nó đều chỉ tụt quần ngang vế, rùi tóm chặt cạp, Trung Tướng giật đạp cách gì cũng đếch lột nủi.

Trung Tướng bẩu Chiến Binh, em gọi anh con Hoa Nhài nhế, Hà Nội xịn, xinh cực xinh, mỗi tội điếu cho chơi trần truồng, em ghét.

Chiến Binh hỏi, mấy tuổi. Trung Tướng đáp, đâu mười tám mười chín. Chiến Binh bẩu ô-kê mầy gọi anh luôn. Trung Tướng bẩu mình anh chơi nhế em xem thôi. Chiến Binh bẩu tùy mầy.

Trung Tướng chở Chiến Binh sang Gia Lâm, chọn một nhà nghỉ mái gồi ven sông, rùi nhắn tin gọi Hoa Nhài tới.

Hoa Nhài tới, vưỡn như mọi khi kéo hết rèm tắt hết đèn, rùi leo lên giường tụt quần ngang vế, hai tay nắm cạp, chờ lao động.

Chiến Binh cửi đồ, vơ khăn tắm chùi nách rùi đưa lên mũi hửi, rùi tháo chân gỗ xếp ngăn nắp cuối giường, bẩu Hoa Nhài, cháu tự nhiên nhế, chú là bộ đội.

Rùi nâng mặt Hoa Nhài, hôn hôn hít hít, bẩu, chiều nay tụi lính Miên họp, Đại Tướng cũng mời luôn, bao từ a đến dét, chứ anh tiền đéo đâu chơi Hà Nội, mầy đi với anh không Trung Tướng?

Trung Tướng bẩu không, tối lúc nầu xong phôn em em đón.

Chiến binh dịu dàng vạch chân Hoa Nhài, bẩu, Trung Tướng mầy nên đến tí, Đại Tướng chiện duyên phết. Phọp phòm phọp, phọp phòm phọp. Môi Chiến Binh gắn môi Hoa Nhài, tay Chiến Binh bê mông Hoa Nhài, lưng Chiến Binh quật trái quật phải.

Gã cụt trung niên này ịch vưỡn hay lắm, Hoa Nhài rên rẩm, á hự, á hạ, úi giời, xuỵt hự, xuỵt hự. Trung Tướng đủ hai giò mà điếu mấy khi khiến phò xung cỡ ý, bái phục.

Chiến Binh ngừng, Trung Tướng hỏi, thế nầu? Chiến Binh bẩu, anh choác nữa nhế? Trung Tướng bẩu ô-kê cho anh chơi kiệt tinh thì thôi.

Xong xuôi, Trung Tướng giả Hoa Nhài ba trăm ngàn, là phí ịch hai phát của Chiến Binh, cộng phí xem ịch của Trung Tướng.

Chiến Binh loay hoay lắp lại cẳng, rùi ôm Hoa Nhài hôn chút chút chút ba phát, bẩu, lần sau cháu nhớ gỡ cái chân giả ra nhế, không vướng à?

Giời ạ, nó là con phò què, Trung Tướng biết điếu đâu.

(@2006)

(*) Phò Chính Ủy: Phò khá đắt tiền, thường là sinh viên các trường văn hóa nghệ thuật.

(**) Giá phò Đồ Sơn thời điểm Trung Tướng biên bài là 90 ngàn. Bờm Cung Quăng là nhân vật trong tùy bút Lầu Âm Phủ.

(***) Xe 67 Yên Liền: Xe máy do nước bạn Nam Kỳ sản xuất thời 196x, yên xe dài bọc da liền.



10 Comments (Page 1/1)

hsaranghe (1)

Đã đang buồn đọc bài này càng thêm buồn.

Muốn khóc quá.


VanTienSinh (2)

Đọc mà cười chết mất đi thôi
Ra ngoài mà gặp chắc chỉ cười
Mỗi dòng cuối thôi lại khác
Hoa xinh tan nát giữa dòng đời


An Hoang Trung Tuong (3)

Phò Què là một trong dững bài biên xuất sắc nhứt của Trung Tướng, được gọt tỉa bôi vẽ từng con chữ nhớn bé, từng quả xuống dòng, từng dấu chấm phảy, để đảm bẩu không thiếu nửa câu, không thừa nửa ý, dồn tất tật bút lực vầu hai ngàn từ gọn ghẽ, mà vẽ một Xứ Lừa 30 năm.

 

Trung Tướng định dành nó cho sách in, dưng hy vọng được các Ông Lừa Bà Lừa hiểu Văn Bựa vưỡn đang là thất vọng.

 

Hôm nay rẽ xem blog Bọ Lập, thấy có bài về anh què Hoàng Cát (Trung Tướng cũng từng biên bài về anh nầy bốt ở diễn đàn Cà Phò, vác qua blog không tiện, đồng chí nầu thích đọc vui lòng sang bển tìm), thì hứng chí bốt luôn Phò Què hầu chi bộ.

 

Không kể Trung Tướng là người dẫn chuyện trung gian, suốt bài tùy bút chỉ gồm hai nhân vật.

 

Một cựu binh hiển hách từng bỏ một phần thân nơi đất khách, phục viên ăn trợ cấp 20 Đô và thu nhập 100 Đô, vưỡn đoàng hoàng sống với trái tim phóng khoáng của tay lính viễn chinh coi đời như mùi nách.

 

Một giai nhân không may cụt cẳng, sinh sau cựu binh cả thế hệ, bán trôn với giá cỏ vỏn vẹn 100 ngàn, vưỡn gắng giữ mình xinh đẹp thậm chí đoan trang. Sự làm phò của cô khiến người ta nguyền rủa người khác, chứ không phải cô.

 

Họ gặp nhau qua mối lái của một tên bựa.

 

Và chỉ họ nhận ra nhau.

 

Apr 16, 2009



phot_phet (4)

Địt mẹ, chết cười.

Đọc bài này lại làm tớ nhớ đến chuyện chân, đại khái chân phải là chân chính, chân trái tuy trái nhưng cũng là...chân chính luôn dưng riêng " chân giữa" mới là...chân lý. Há há...

Điếu phải là chân lý thì nhận ra thế mịa nầu con kia là...phò què!



pe^te^211 (5)

TT hay quá, TT hay ghê.
PP cmt cũng hay.
Đọc TT mà có PP cmt cứ như là xem Discovery đến cái đoạn cái loài chim gì rỉa răng cá sấu với loài linh cẩu ăn hôi.


trung uy cong an (6)

bao cao chi bo cung trung tuong.

trung uy da tung ich pho que dep co Hoa Nhai. Pho cung dieu chiu coi truong, dieu phai vi chan gia ma la vi chan bi teo. Luc trung uy tac xa thanh cong xong, nga nguoi giao lao tren nguoi pho thi biet ngay la co bat thuong o chan.

the dieu nao, trung tuong ich gan tram pho, tu pho nuoc Lua, den pho Mau Quac, lai dieu biet pho bi que nhe? Co le trung tuong ban sung xong, dung day cat sung vao quan roi di luon?

gop i voi trung tuong , cho phop phom phom, phop phom phom, nen sua lai la phich phich phich phich , phich phich phich phich... thi nghe  sat thuc hon?

Da ta trung tuong



binh si yeu h2O (7)

trong cuộc đời ịch phò , thì thằng nào chẳng vài lần bị chúng nó "lừa" hơ hơ.


Amaranth.[SG] (8)

@Trung Úy: phòm phọp mới thấy được cái tài của Chiến Binh, phịch phịch quá tầm thường@Binh Sĩ: ai lừa ai nào?
Em thấy mấy người chữ nghĩa không thông mà ý kiến ý cò em bức xúc một chút vậy thôi…


Riêng tư (9)

Bình luận riêng


lanovia (10)

Chiện này công nhận hay, như Ô Hen ri luôn. Đọc xong và hiểu chiện, thì tình tiết cảm động nhứt chính là đoạn mô tả những tiếng rên của Hoa Nhài.
PREVIOUS POST