Thương gia bán rong :P1
An Hoang Trung Tuong
*Kinh-tế 2008-06-28 18:49:00
LƯU Ý: MỌI SAO CHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁC GIẢ
Trung Tướng rất ấn tượng cái bạn mẹ gì viết bài Vẻ Đẹp Hàng Rong khôi ngô điếu chịu. Cái mẹ gì Một Nhà Thơ Mẽo Tiếc Hàng Rong Hà Nội khiếp khiếp.
Phải dạo qua thị trường lấy một vài con số.
Tiệt đại đa phần dân bán rong ở Hà Nội (Sài Gòn cũng thế, cấm cãi, cãi Trung Tướng đá cho phát vỡ mẹ a-lô) là dân ngoại tỉnh nhập cư.
Tại sao đang phơi phới Dân Có Ruộng Dập Dìu Hợp Tác Lúa Mượt Đồng Ấm Áp Làng Quê các đồng chí ý bỗng chuyển dịch cơ cấu kinh doanh nhong nhong hè phố bán hàng rong bất chấp mưa nắng não nùng kinh bỏ mẹ?
Có điếu gì không tính được? Thu nhập bình quân của một đồng chí bần nông Thanh Hóa quãng 7 tạ thóc một năm (ngô khoai sắn ma túy quy đổi thóc hết mẹ cho vuông), thành tiền quãng 2 trẹo, tức một tháng đạt chừng 150 ngàn đồng.
Thu nhập của đồng chí uýnh giày con đồng chí bần nông Thanh Hóa mới chuyển dịch cơ cấu ra thủ đô văn vật đạt quãng 1.5 trẹo một tháng sau khi trừ tiền trọ và ăn. Tỷ như đồng chí này này:
Thu nhập của đồng chí ăn mày cháu đồng chí bần nông Thanh Hóa mới chuyển dịch cơ cấu ra thủ đô văn vật cao hơn chút đỉnh. Nếu có lợi thế thể hình như cụt tay khèo chân, thì một đồng chí ăn mày có thể thu nhập 5-10 trẹo một tháng, cá biệt có đồng chí thu nhập 30 trẹo, bằng lương của đồng chí tổng giám đốc Vinamoto vừa mới được trung ương tuyển dụng. Tỷ như đồng chí này này:
Tất nhiên không phải đồng chí bần nông nào cũng đủ năng lực làm ăn mày, và không phải lứa tuổi nào và giới tính nào cũng đi uýnh giày được. Như các đồng chí gái này này:
Thế là lực lượng thương gia bán rong, tức tư bửn chạy rông, hình thành và phát triển vũ bẫu, kinh bỏ mẹ.
Dễ khởi nghiệp nhất là bán bánh mì. Chỉ với 100 ngàn đồng vốn, a-lê-hấp bần nông ta triển khai hai sọt bánh mì khắp hang cùng ngõ tận. Như thế này này:
Khi lưng vốn lồi lồi tí chút, bần nông ta sắm con xe thồ, thế là có phương tiện vận tải, và chính thức gia nhập đội ngũ tư bửn Lừa. Tỷ như đồng chí này, bần nông vọt lên thương gia phút chốc:
Nếu khéo tiếp thị, thương gia ta có thể đạt doanh số ba trăm bánh/ngày, lãi gộp quãng 90 ngàn đồng (khoảng 5 bấc Mẽo), trừ tiền ăn và ngủ thì còn quãng 50 ngàn. Tức thu nhập của bà tư bửn bánh mì đúng bằng ông chuyên viên uýnh giày. Ô kê tốt. Dù sao kinh doanh bánh mì cũng là kinh doanh thứ cấp, oai hơn uýnh giày, vốn là hạng dịch vụ cơ bắp sơ cấp.
Tất nhiên trẹo rưỡi mỗi tháng thì không đủ xiền mua Bim Vi cỡi chơi như cái đồng chí gì gì hải quan mới bị đòm chết ở Hải Phòng. Do vậy các nhà tư bửn hàng rong lúc có dịp lại phải ra tay nhón thứ này thứ kia trên đường thiên lý. Một bộ phận không nhỏ trong số họ luôn sẵn sàng giở thành tội phạm.
Một trăm ngàn thương gia bán rong đang sống chiến đấu lao động và học tập ở Hà Nội là con số uớc đoán của nhà kinh tế xa-lông Phò Kiến Thành điếu bâu giờ tra cứu xem giai cấp hàng rong sống chiến đấu lao động và học tập thế nào. Nếu tính cả các loại hình dịch vụ hót cứt, xe thồ, thậm chí uýnh giày.. là kinh doanh hàng rong (họ bán dịch vụ thay vì hàng hóa sản phẩm thôi), thì số các nhà tư bửn hàng rong Hà Nội phải lên tới nửa trẹo.
Tại sao ngày xưa vắng thương gia rong như thế? Nếu các đồng chí giả nhời được câu này thì các đồng chí hiểu ngay việc cấm hàng rong sẽ có hậu quả ra sao.
Chẳng hậu quả mẹ gì. Đơn giản bần nông ta sẽ giở về với cái máng lợn Thanh Hóa, điếu thèm làm tư bẩn bánh mì nữa. Nếu cứ bấu xấu vào thủ đô văn vật mót 1.5 trẹo, thì lấy điếu ai xây đắp Nông Cống ra thiên đàng? Ai cũng tính bái bai Nông Cống tới Đê La Thành kiếm thặng dư, thì lấy điếu đâu xiền đầu tư cho tổ quốc Thanh Hóa vươn lên sánh vai các đại cường năm châu hử hử?
Ở bên tư bửn thối nát cũng có giai cấp bán hàng rong. Ở Ý là bọn gốc Đông Hồi Tây Hồi. Ở Đức là bọn Thổ và Ấn. Ở Pháp là bọn Bắc Phi da tái như cuống dái.
Tại sao chỉ bọn nhập cư nghèo dúm dó mới chọn kiếp tư bửn chạy lông nhông? Hỏi đã là giả nhời.
Để triệt thoái hàng rong, thì Trung Tướng đã chỉ đạo trung ương bình tĩnh nghiên cứu chủ trương đường lối. Các đồng chí đừng vì ghét trung ương mà phán trung ương làm cái điếu gì cũng hời hợt nhá. Mấy vướn để nủi cộm là:
- An ninh và môi trường bị ảnh hưởng ra sao?
- Sản xuất nông nghiệp xáo trộn thế nào?
- Vệ sinh sức khỏe, an toàn thực phẩm, an toàn lao động?
- Mỹ quan đô thị?
- Vưn vưn..
Dững món này đều có thể chế biến thành dững con số xinh đẹp. So chúng với doanh lượng, thu nhập, thuế má của giai cấp bán rong, là tòi ngay kết luận. Trung Tướng sẽ công bố các con số khi nào chi bộ bớt phò.
(@2008)
12 Comments (Page 1/1)
h_apres_toi (1)
Nếu Trung tướng không ghi rõ nguồn gốc những bức ảnh (ví dụ như những bức ảnh về những người bánh bành mỳ là của VNEXPRESS) thì tình củm của em dành cho Trung tướng giảm đi một nửa.
DeLusty (2)
Cuộc đời ko toàn màu hồng.
Đèo miẹ, viết 1 bài dài lê thê, ăn chắc click copied n pasted nó biến mất tiêu.
DeLusty (3)
Chời ơi! Viết lại lần thứ hai, lần này cũng bị xoá luôn vì viết wá dài
Trung tướng cho nhà Cat 1 lời khuyên.
DeLusty (4)
Thủ đô văn vật Hà thành và Sài gòn hoa lệ ngoài chiện "hàng rong" đậm đà bản sắc, còn 1 hình ảnh hết sức hoành tráng là "đái đường", kỳ wan văn hiến của xứ Lừa ta.
DeLusty (5)
Chiện chơi phò hay đi ...tè là những điều tự nhiên như ăn, ngủ trong nhu câù đời sống của con người. Nhưng "tự nhiên" tới mức cả làng, xóm, thủ đô, thành phố, thậm chí cả nước hôi mùi ...nước đái, thì nó điếu còn là tự nhiên, mà chúng ta cần phải wan tâm và vấn đề "nặng mùi" này cũng là trách nhiệm của từng Lừa, của các đồng chí đảng viên ngoan hiền và các cán bộ hoạch định chính sách cho nhà nước; một vấn đề to tát của quốc gia chứ điếu phải chỉ riêng gì chuyện bầu cử chi bộ đảng, chủ tịt nhà nước… chiện chống lạm phát kinh tế ...hay tham nhũng…!!
DeLusty (6)
Thưởu đóng khố ở truồng, dân Lừa còn ít, việc đái đường hết sức thuận tiện, ít tốn kém và đầy thú vị. Còn gì hứng thú cho bằng vừa xả nước cây súng trút bầu tâm sự, vừa nhìn cảnh wan, đón ánh mặt trời, nghe gió rì rào và chim hót líu lo. Nhưng ngày nay dân Lừa tăng nhanh, cho nên nhu cầu "đái đường" cũng hết sức phát triển, lại thêm các đồng chí nhà nước hô hào đổi mới, thì việc "vạch trym" đứng tè vào từng gốc cây, ngõ hẻm và góc kẹt, vấn đề này cần phải dược wan tâm, cho dù là yếu tố lặt vặt nhưng cần thiết này.
DeLusty (7)
Hãy nhìn wa chương trình "đổi mới" của xứ lừa, khách sạn 5 sao, nhà hàng chìm nổi hoành tráng, tụ điểm ca nhạc nhảy nhót rầm rộ nhiều như quân nguyên, dzinh thự tráng lệ của các nhà giàu mới mọc lên như nấm sau trận mưa rào, tượng đài, lăng tẩm hùng vĩ nhan nhản khắp nơi; ...nhưng lại thiếu bóng các công trình khiêm tốn, nhỏ bé cần thiết hơn nhiều đó là "nhà xí công cộng". Không hiểu đầu óc "định hướng" của các đồng chí lãnh đạo thế nào. Nhưng cứ tưởng tựợng các bố xây các công trình cho to cho lớn, nhưng lại ko xây nổi cái "Toilet" thế mới điên. Thật là chiện có thật tưởng như đùa "văng tùm lum" ở xứ Lừa .
(Nhà Cat đi đọc chiện phát, mai post típ)
DeLusty (8)
-Nhìn các ku zai cầm ...trym đứng "đái đường" yêu điếu tả.
h_apres_toi (9)
Nghề thầy bói.
Nghề này thì hầu như là không phải đầu tư vốn ban đầu. Chỉ cần tạo ra một dáng vẻ hơi hơi "thần bí", nói năng làm sao càng mơ hồ càng tốt, biết xu nịnh và đưa ra các dự báo có tính chất rất chi là tươi sáng (như kiểu là với các sĩ tử đi thi thì là chắc chắn đỗ đạt cao, với các quý cô ê ế thì chắc chắn là năm nay có tin vui, còn với con buôn thì là làm ăn rất chi là phát đạt) là có thể câu khách tốt.
Nghề thầy bói này thì cũng có những cơ hội làm ăn rất khá nếu như biết PR mình lên, hoặc là nằm trong một đường dây bói toán có tầm cỡ. Có những thầy bói rất chảnh là thường không tiếp khách lần đầu tiên gặp mặt, và sẽ hẹn vào một dịp khác. Sau đó là sẽ có người đi theo dõi và tìm hiểu mọi thứ về bạn. Đến khi gặp bạn, họ sẽ nói lại vanh vách và bạn tin đến sái cả cổ. Đấy, thầy bói mà có nhiều mánh khóe như vậy là giàu lắm.
Còn những thầy bói mà vẫn làm ăn theo kiểu thô sơ thì đành phải lên thành phố hành nghề rong như ông thầy bói trên kia thôi.
Bây giờ có muốn đi dạo ở công viên cũng thấy rờn rợn, vừa ngồi xuống ghế là có một cô bói đến hỏi có xem tay không, một ông bói đến hỏi có muốn xem quẻ không.
An Hoang Trung Tuong said to h_apres_toi 2009-09-25 20:48
Hồi xửa em Hê biên nhiều bài oách nhở, đúng là Lốc Phan chân chính.
ILDK (10)
Đọc blog của TT đúng là cười ra nước mắt. Đau mà vẫn phải cười. Khà..khà
thieunien05 (11)
buồn cười vãi, sâu sắc>>>>>>>>>>
trucang15 (12)
Địt mẹ...nâu nâu dọc lại các pốt của Trung Tướng,vưỡn đau như nà mới vừa bị thiến ...dái.....
Đụ mẹ ! thiệt là tội cho Lừa...